Monkey D. Luffy là thuyền trưởng của băng hải tặc Mũ Rơm, cậu mơ làm cướp biển từ khi còn bé do ảnh hưởng từ thần tượng và người thầy Shanks "Tóc Đỏ". Năm 17 tuổi, Luffy dong buồm ra khơi từ Biển East Blue tới Đại Hải Trình nhằm truy tìm kho báu huyền thoại, kế thừa danh hiệu "Vua Hải Tặc" của Gol D. Roger.
Cậu đã đối đầu với nhiều kẻ thù, đồng thời hỗ trợ và kết bạn với cư dân của nhiều hòn đảo trên chuyến hành trình của mình. Dẫu thường vui vẻ, khi chiến đấu thì cậu trở nên nghiêm túc và thậm chí là hùng hổ. Luffy sử dụng cơ thể cao su để tập trung sức mạnh, tung ra hàng loạt đòn đánh. Bằng đòn đánh thương hiệu là Gum-Gum Pistol, câu tung ra những nắm đấm vào đối thủ từ khoảng cách xa. Luffy còn trở nên mạnh hơn xuyên suốt bộ truyện nhờ biến đổi cơ thể qua các "Gear" khác nhau; sức mạnh của Luffy được phản ánh qua mức tiền thưởng truy nã cậu - được dùng để đo mức độ đe dọa của cậu với Chính phủ Thế giới. Cậu là cháu trai của Monkey D. Garp (phó đô đốc Hải quân), con trai Monkey D. Dragon (thủ lĩnh Quân Cách mạng) và có hai người anh kết nghĩa là Portgas D. Ace và Sabo.

Luffy xuất hiện ở đa số các tập phim điện ảnh, truyền hình, tập đặc biệt và OVA ở các bản anime chuyển thể từ manga cùng một số trò chơi video. Nhờ danh tiếng vươn tầm quốc tế của bộ truyện, Luffy là một trong những nhân vật anime và manga dễ nhận biết nhất. Ngoài nhượng quyền One Piece, nhân vật xuất hiện trong một số tác phẩm anime, manga và trò chơi video hợp tác. Đa số giới phê bình dành cho cậu những đón nhận tích cực.
Phát triển
Khi Oda Eiichiro sáng tạo ra Luffy, anh cố hướng tới "nét nam tính" như bộ truyện Dragon Ball của Toriyama Akira. Oda từng nói anh đặt tên nhân vật chính là "Luffy" vì anh thấy nó hợp với cậu. Sau này khi anh biết về thuật ngữ dong buồm "luffing", anh tỏ ra rất vui vì sự trùng hợp này. Ở bộ truyện yomikiri nguyên mẫu "Romance Dawn", Oda điều chỉnh phong cách nghệ thuật và các yếu tố trong cốt truyện trước khi cho ra thành phẩm cuối cùng sau một năm thực hiện, tức chương đầu tiên của One Piece. Ở bản thứ hai của "Romance Dawn", tạo hình của Luffy giống ở đầu bộ truyện. Sau khi thực hiện bộ yomikiri của One Piece, Oda liên hệ với người thầy Watsuki Nobuhiro (trước đó Oda từng hỗ trợ Watsuki làm bộ manga Lãng khách Kenshin). Watsuki hài lòng với khâu xây dựng tính cách của Luffy và khuyên Oda dành chút công điều chỉnh ở phần chính truyện để làm cho độc giả thấy Luffy luôn hành động theo ý chí tự do của riêng cậu. Để lấy lòng độc giả, Oda bổ sung đặc tính cao su cho Luffy để gây hài và cố xây dựng nhân vật thành một người chính trực.Trong lần tái đánh giá, Watsuki thấy rằng các nhân vật như Luffy phản ánh xu hướng các anh hùng không kết liễu kẻ thù của họ, tương tự nhân vật Kenshin Himura của anh.
Đánh giá chuyên môn
Theo Mike McFarland và Christopher Sabat của Funimation Entertainment, Luffy dễ mến hơn cả Son Goku của Dragon Ball.[54] Joe McCulloch thích Luffy hơn Uzumaki Naruto từ bộ truyện cùng tên vì Luffy "đã vất vả vô cùng" để đạt được mục tiêu sau khi vô tình có được sức mạnh.[55] Luffy nhận được những lời khen ở một số ấn phẩm. T.H.E.M. Anime Reviews ví Luffy là "gã khờ dễ thương" và một kẻ mơ mộng với tinh thần lạc quan dễ tác động tới người khác.[56] Trong bài đánh giá One Piece The Movie: Dead End no Bōken - bộ anime điện ảnh thứ tư của One Piece, The Star Online miêu tả cậu là "một chiến binh khờ khạo và xuất chúng".[57] Takahashi Rika của EX cho rằng sức mạnh co giãn của Luffy làm cho One Piece khác biệt so với "manga phiêu lưu theo khuôn mẫu cũ" và nhiều bộ "manga [sic] thiên về cận chiến" khác, đem lại cho bộ truyện "sự mới mẻ và thú vị".[58] Cây viết Zac Bertschy của Anime News Network (ANN) thấy Luffy làm anh gợi nhớ đến cá tính và thần thái của nhân vật Himura Kenshin trong Lãng khách Kenshin, nhưng vẫn thấy cậu thật thú vị.[59] Bryce Coulter của Mania Entertainment ví Luffy là một "người hùng shonen vĩ đại".[60] Carl Kimlinger của ANN viết: "Luffy của Colleen Clinkenbeard tiếp tục hấp dẫn người ta theo năm tháng".

Xem thêm nội dung chi tiết
Trần Đăng Khoa-22DTMA1